bản lĩnh ngông thần

CHƯƠNG 1: CHỌN TÔI

Sáng sớm tinh sương, ánh mặt mày trời chứa đựng toàn cỗ Thành phố Ninh .

Bạn đang xem: bản lĩnh ngông thần

Trên một đường phố, Sở Vĩnh Du đứng bất tỉnh bên dưới nghiền cây.

Nhìn đám người rải rác rưởi hỗ tương, trong tâm tức thời cảm nhận thấy xúc động.

Bốn năm chinh chiến, Sở Vĩnh Du tôi sau cùng cũng về bên, vk, ko biết em sở hữu khỏe khoắn ko......

Một vài ba người qua loa lối tạm dừng coi, cảm nhận thấy người thanh niên này khá kì quái.

Dáng người cao ráo tuy nhiên ko thô kệch, tương tự chim ưng vô tối tối, bên phía trong tiềm ẩn hai con mắt sắc bén, thâm thúy xa thẳm, như mong muốn cướp đoạt toàn bộ tia nắng nóng trước tiên vô buổi sáng sớm sớm.

Đột nhiên một bóng người lại gần, khom người và phát biểu.

“Thưa ngài, tiếp tục khảo sát rõ ràng rồi, Đồng Ý Yên ko thay cho thay đổi địa điểm ở, không chỉ có vậy, còn tồn tại một tin yêu không giống.”

Mã Trạch, 1 trong các tư người đảm bảo Sở Vĩnh Du, là kẻ mạnh mẽ và tự tin vang lừng, khi đó lại sở hữu một chút ít tự dự.

“Nói.”

Nhìn thấy Sở Vĩnh Du cau mi, Mã Trạch thức tỉnh và vô nằm trong lo sợ hãi.

“Nhà bọn họ Đồng tuyển chọn rể ở hotel Tứ Thủy Đại khi mươi giờ thời điểm ngày hôm nay.”

Lại tuyển chọn rể? Sở Vĩnh Du cau mi, nghĩ về lại tư năm vừa qua, sự tác thành của anh ấy và Đồng Ý Yên, cũng ko cần là tuyển chọn rể sao.

“ Kén cho tới em bà xã tôi sao?”

Em gái Đồng Hiểu Tiêm của Đồng Ý Yên, tính cơ hội đanh đá tuy nhiên lại sở hữu một nước ngoài hình xinh đẹp mắt, tuy rằng ko đẹp mắt vày chị gái Đồng Ý Yên tuy nhiên cũng tương đối hấp dẫn.

“Không cần, là .....là tuyển chọn cho tới Đồng Ý Yên .”

Nói đi ra câu này, khung người Mã Trạch sở hữu chút lập cập rẩy, tê liệt là việc hãi hãi.

Phải biết người trước đôi mắt là Sở Vĩnh Du, người canh phòng bờ cõi vương quốc tư trong năm này, uy danh của anh ấy vang xa thẳm ngàn dặm, ko một ai dám vấp cho tới anh.

Anh được vinh diệu là một trong những vô tía chiến thần sở hữu công đảm bảo non nước non sông, đó là niềm vinh diệu Khi được về bên quê nhà của tớ.

Vợ của tớ tuy nhiên lại đợt tiếp nhữa tuyển chọn rể, nên tức giẫn dữ hay là không chứ?

Vù vù!

Đột nhiên bên trên mặt mày khu đất sở hữu bão thổi cho tới, cây rộng lớn sát bên té xuống ầm ầm, trong cả rễ cũng nhảy đi ra.

Mã Trạch cúi đầu, nỗ lực chịu đựng đựng luồng khí kinh xịn trừng trị đi ra kể từ khung người Sở Vĩnh Du, anh tớ biết cậu công ty đang được tức giẫn dữ.

“Nhà bọn họ Đồng này, coi bà xã tôi là vật gì chứ, coi Sở Vĩnh Du tôi là vật gì, ở hotel Tứ Thủy Đại đúng không ạ ? Đi thôi.”

Mở cửa ngõ xe pháo một cơ hội cung kính, Mã Trạch phất tay, uy thế mạnh mẽ và tự tin.

“ Đi thôi!”

Mercedes-Benz G63 xuất trừng trị, cơ hội góc phố ko xa thẳm, một con xe G63 xuất hiện nay, tương tự con xe Sở Vĩnh Du ngồi, toàn bộ đều được treo những biển cả số xe pháo.

Nửa giờ sau, bên trên cổng hotel Tứ Thủy Đại, đám người đùng một cái tạm dừng, vô đôi mắt lòi ra sự không thể tinh được.

Hai mươi cái Mercedes-Benz G63 mới nhất toanh lao sắp tới, ko cần thiết ngẫu nhiên tô vẽ gì, khí thế tiếp tục san vày nguyên con phố.

“Wow, đó là ông công ty rộng lớn nào là vậy, Thành phố Ninh tất cả chúng ta hãi rằng chẳng sở hữu bao nhiêu người dân có nhiều xe pháo G63 cho tới vậy.”

“Đúng vậy, một cái rộng lớn mươi nhị tỷ, trăng tròn cái...thiệt không đủ can đảm tưởng tượng nổi.”

Đang bàn luận xôn xang, con xe đứng vị trí số 1 tạm dừng, Sở Vĩnh Du bước xuống kể từ cửa ngõ sau, liếc coi bảng hiệu của hotel Tứ Thủy Đại rồi bước lên trên cầu thang.

Ầm Ầm !

Một giờ sấm sét bên trên mặt mày khu đất, khung trời tức thì tức khắc mờ mịt, tất nhiên khí thế của khung người Chu Vĩnh Du, quý khách tất tả vàng rời sang trọng một phía, nơi nào anh trải qua, thậm chí còn, quý khách còn không đủ can đảm coi vô hai con mắt coi có vẻ như điềm đạm tuy nhiên thực tế là sóng bão đang được trào dưng.

“Đẹp trai vượt lên trước, phong thái quá! Trời ạ, nếu như trong tương lai gả cho 1 người con trai như thế, tôi bị tiêu diệt cũng ko không mong muốn.”

“Nằm mơ lên đường, người tớ không chỉ phong thái, nhưng mà còn tồn tại chi phí, hoàn toàn có thể lấy người như cô sao?”

Giọng phát biểu từ từ yên lặng, Sở Vĩnh Du cũng tiến bộ vô vào đại sảnh của hotel Tứ Thủy.

Cùng khi tê liệt, một yến tiệc bên trên lầu năm lại sôi động kỳ lạ thông thường, đa số quý khách đều cho tới nhập cuộc buổi tranh giành cử tuyển chọn rể ở trong nhà bọn họ Đồng .

Trong 1 căn chống bên trên tầng tám, một người phụ nữ giới đem cái váy dạ hội nhị thừng greed color nhạt nhẽo đứng sát bên hành lang cửa số sát khu đất, bóng sườn lưng đơn độc, tiếp tục đầy đủ thực hiện cho tới vô số phái mạnh nhân cuồng loạn.

Đồng Ý Yên là bà xã của Sở Vĩnh Du, một người phụ nữ giới vừa vặn sở hữu nước ngoài hình vừa vặn sở hữu khí hóa học.

“Yên Yên .”

Một giờ kêu khe khẽ trừng trị đi ra kể từ người con trai trung niên thương hiệu Đồng Thế Tân đang được ngồi bên trên ghế sofa, trong tâm chứa đựng sự tự động trách móc thâm thúy.

Đồng Ý Yên cù người lại, khuôn mặt mày xinh đẹp mắt sinh ra tuy nhiên lại trái chiều rõ rệt với vẻ u buồn vô đôi mắt cô.

Xem thêm: đọc truyện miễn phí

“Đây là list, Yên Yên, con cái ... nên lựa chọn một người lên đường.”

Gần như thể điều Đồng Thế Tân vừa vặn tâm sự đương đầu với những người phụ nữa trung niên xinh đẹp mắt đang được ngồi bên trên ghế sofa - Tư Phu, u của Đồng Ý Yên đùng một cái đập bàn vực lên, chua chát phát biểu.

“Chọn lựa chọn lựa ! Chọn dòng sản phẩm rắm, ông coi bọn họ là kẻ thế nào là, không chỉ là ko đầy đủ lanh lợi, mà còn phải tàn phế truất, ngu si, thậm chí còn còn bị dịch thần kinh trung ương. Con gái của tôi tiếp tục trở thành dòng sản phẩm dạng gì!”

Nói cho tới phía trên, Tư Phu coi Đồng Thế Tân cúi đầu, ko phát biểu gì, cũng ko tức giẫn dữ.

“Đều là đồ vật loại bỏ, chuyến trước tiên lựa chọn Sở Vĩnh Du, tối thiểu cũng chính là người thông thường, chuyến này thì sao? Hơn nữa chuyện tuyển chọn rể quan trọng như thế, ông coi tía ông, anh ông sở hữu ai cho tới ko, lại phái bao nhiêu người nhỏ tuổi hạc cho tới, đó là mong muốn sỉ nhục ai thế.”

Đồng Ý Yên bước vào, kể từ từ ráng bảng list lên.

“Mẹ, chớ phát biểu nữa, chỉ cần phải có thể thay đổi với Hữu Hữu, mong muốn con cái làm những gì cũng rất được cả.”

Hữu Hữu......nghe cho tới thương hiệu của con cháu gái, nhị người bọn họ đều ko phát biểu nên điều.

“Yên Yên, giờ đây không tồn tại người ngoài, u cực kỳ hãi, ông nội con cái, thiệt sự ko cần cái gì đảm bảo chất lượng, chắt gái tiết mủ tình rạm, ông tớ còn hoàn toàn có thể lấy nó đi ra thực hiện chi phí bịa đặt cược, thiệt sự là...”

“Mẹ!”

Sau Khi tâm sự chữ này, Đồng Ý Yên chạng tay cần đi ra, người sử dụng ngón trỏ chỉ tức thì một chiếc thương hiệu bên trên tê liệt.

“Anh tớ lên đường.”

Mười phút sau, vô chống tiệc, Đồng Thế Tân coi ‘thanh niên tài tuấn’ phía bên dưới, trong tâm tức giẫn dữ phát biểu.

“Tiếp bám theo phía trên, tôi tuyên tía, chuyến này mái ấm bọn họ Đồng của công ty chúng tôi tuyển chọn rể, người được lựa chọn là...”

“ Tôi!”

Đột nhiên một khẩu ca bá đạo vang lên, toàn bộ quý khách coi bám theo khẩu ca, chỉ thấy ở cửa ngõ chống tiệc, một thanh niên đem bộ đồ áo white đang di chuyển cho tới.

Khuôn mặt mày điển trai khiến cho toàn bộ phụ nữ giới ngơ ngẩn trong tích tắc.

Trên Sảnh khấu, Đồng Ý Yên hãi kinh tủ mồm lại, tuy nhiên vẫn đang còn tiếng động truyền đi ra kể từ ngón tay của cô ý.

“Thiên....Vĩnh Du .”

Đi được nửa lối, bóng hình của Sở Vĩnh Du bị một người ngăn lại.

“Mẹ nó, mi là ai, cô Đồng tiếp tục lựa chọn hoàn thành rồi, mi là dòng sản phẩm thá gì.”

Đùng!

Hoàn toàn không tồn tại nửa điều, Sở Vĩnh Du liên tục bước đi, một bạt tai rớt vào mặt mày người ngăn lối sát bên, bên trên ko trung còn tồn tại bao nhiêu dòng sản phẩm răng bám tiết văng đi ra.

“Mẹ kiếp! Mày là Sơ Vĩnh Du ?”

Giọng phát biểu đột ngột vang lên, là Đồng Tử Họa, đàn ông nuôi loại nhị ở trong nhà bọn họ Đồng sửng oi, vẻ mặt mày tràn trề sự bất thần.

“Sở Vĩnh Du, cái brand name này nghe thân quen.”

“À, tôi ghi nhớ đi ra rồi, ông chồng trước của cô ý Đồng, cũng chính là ở rể, tuy nhiên nhưng mà Sở Vĩnh Du, ko cần nghe phát biểu anh tớ lên đường tòng ngũ chỉ vì thế đục thơm sao, sao giờ lại trở về?”

Giọng phát biểu vừa vặn tương truyền, quý khách hiểu được ko cần chuyện đùa, người tớ vẫn ko ly thơm, bọn họ còn tồn tại kỳ vọng gì nữa, cực kỳ nhanh chóng chống tiệc chỉ với một miếng trống không ko.

“Sở Vĩnh Du, cậu vẫn còn đấy mặt mày mũi cho tới phía trên sao?”

Tư Phu lập cập rẩy không ngừng nghỉ, người con trai không tồn tại trách móc nhiệm này, lại còn dám quay về phía trên.

“Yên Yên, anh van nài lỗi, Sở Vĩnh Du anh ra quyết định trở lại, sẽ không còn phụ tình thương yêu em giành cho anh nữa.”

Đồng Thế Tân và Tư Phu mong muốn phát biểu, lại bị Đồng Ý Yên ngăn lại.

“Ba u, nhị người lên đường trước lên đường, trách móc nhiệm của anh ấy ấy, giờ đây không chỉ là là của 1 mình con cái.”

Hai người đương nhiên thấu hiểu là nói đến việc Hữu Hữu, Hữu Hữu luôn luôn bị người không giống cười chê cũng chính vì không tồn tại tía, nhị người bọn họ cũng phiền lòng chuyện này nên chỉ có thể đành loại bỏ.

Sở Vĩnh Du cau mi, vật gì nhưng mà không chỉ là trách móc nhiệm với 1 mình cô.

Thế tuy nhiên Đồng Ý Yên tiếp tục bước xuống, điều này thực hiện con gián đoạn tâm trí của anh ấy, nhất là nước đôi mắt vẫn không ngừng nghỉ chảy đi ra kể từ khóe đôi mắt của Đồng Ý Yên.

Cô vẫn luôn luôn yêu thương đậm đà người con trai này, nếu như không, sẽ không còn thể xẩy ra mối liên hệ nhưng mà sinh đi ra Hữu Hữu .

“Em .... buông bỏ cho tới anh, là cũng chính vì, tất cả chúng ta sở hữu.....”

Đang phát biểu, điều phát biểu của Đồng Ý Yên đùng một cái bị ai tê liệt cắt theo đường ngang.

“Không Không Không! Yên Yên, Sở Vĩnh Du tiếp tục bị loại bỏ, chị hiểu chứ? Người này, là kẻ chị mới nhất vừa vặn lựa chọn, giờ đây là ông chồng của chị ấy.”

Nhìn thấy hai con mắt ngăn ngừa của Đồng Tử Họa, Đồng Ý Yên vô nằm trong ngán ghét bỏ.

Xem thêm: sự trả thù sai lầm của tổng giám đốc

“Chồng tôi là ai, ko cần thiết cậu cần chỉ tay năm ngón.”

Có người ngoài ở phía trên, Đồng Ý Yên tuy nhiên ko chừa lại chút mặt mày mũi nào là cho tới Đồng Tử Họa, anh tớ cũng thất lạc mặt mày, khinh thường thông thường phát biểu.

“Gọi chị một giờ Yên Yên thì tưởng bản thân là ai chứ? Lại dám thì thầm như vậy với tôi, Đồng Ý Yên, chị giờ đây chẳng qua loa đơn thuần con cái heo nhưng mà ông nội tôi nuôi nhưng mà thôi.”