lâm quỳnh phó hành vân

Lâm Quỳnh nhào cho tới bên trên người Phó Hành Vân, tương tự như cái lá dìu dặt đung đưa vậy, hai con mắt xanh ngắt cho tới kỳ lạ, "Hành Vân, may tuy nhiên anh cho tới rồi, tôi suýt nữa là bị ức hiếp cơ.

"
Người bị e, bị ức hiếp phanh mồm bla bla, người ức hiếp kẻ không giống thì phanh mồm nhả rời khỏi nhì loại răng.

Bạn đang xem: lâm quỳnh phó hành vân

Phó Cảnh Hồng:!.

Phó Hành Vân:!.

Lâm Quỳnh thấy anh ko thì thầm, đặt điều mông ngồi lên đùi anh, dụi dụi nhập người Phó Hành Vân, vô nằm trong tủi thân thuộc, "Anh ko tin yêu tôi?"
Phó Hành Vân nhìn cậu ở cự li ngay sát, ngửng đầu lên, tĩnh mịch một khi, "Không đem.

"
Lâm Quỳnh: "Vậy sao anh ko phát biểu gì.

"
Phó Hành Vân tức thời cứng họng, Lâm Quỳnh nổi nóng, "Anh ko tin yêu tôi?"
Phó Hành Vân kể từ nhập kẽ răng rít rời khỏi nhì chữ, "Không đem.

"
Lâm Quỳnh bĩu từng đến mức độ treo được cả can dầu, "Vậy vì sao anh ko phát biểu gì?"
Phó Hành Vân hít thâm thúy một tương đối, "Tôi cần thiết thời hạn.

"
Lâm Quỳnh vướng mắc, "Thời gian lận nhằm thực hiện gì?"
Phó Hành Vân nhìn nhì loại răng lênh láng ngày tiết cơ, "Thuyết phục phiên bản thân thuộc bản thân.

"
"!.

"
Lâm Quỳnh: "Anh giờ đây ko cần thiết thuyết phục phiên bản thân thuộc nữa.

"
Phó Hành Vân rủ đôi mắt nhìn cậu, "Tại sao?"
Lâm Quỳnh tráng lệ, "Đây đó là thực sự.

"
Phó Cảnh Hồng vừa vặn phanh mồm ngay tắp lự chảy máu:!.

Vừa toan phanh mồm phản chưng, ngay lập tức tiếp sau đó ngay tắp lự thấy Lâm Quỳnh người sử dụng nhì tay ôm đầu Phó Hành Vân, "Cho mặc dù ko nên là việc thiệt thì anh cũng nên tin yêu tưởng tôi vô ĐK.

"
Phó Hành Vân phanh mồm, "Tại sao?"
Lâm Quỳnh phát biểu, "Bởi vì thế anh là một nửa bạn đời của tôi.

"
Mặt Phó Hành Vân tức thời ngây rời khỏi, ko kịp trả hồn.

"Huống hồ" Lâm Quỳnh cố ý cúi đầu khóc thút thít bên trên đùi anh, giơ tay chỉ về phía Phó Cảnh Hồng đang được ói cả ngày tiết, "Chính anh tớ nạt tôi.

"
"! " Phó Cảnh Hồng nổi gân xanh rờn, "ĐM mày!!!"
Câu này vừa vặn phát biểu xong xuôi, mồm lại lênh láng ngày tiết.

"Anh nghe thấy rồi chứ!"
Lâm Quỳnh chỉ về phía người cơ nhằm Phó Hành Vân nhìn, "Hắn còn mắng tôi.

"
Phó Cảnh Hồng:!.

Lâm Quỳnh giơ tay rời khỏi, cố ý chui nguồn vào vòng đeo tay anh, "Hắn vừa vặn rồi còn phát biểu là ham muốn lột loại tôi rời khỏi.

"

Phó Hành Vân nghe xong xuôi ngay tắp lự nhíu ngươi.

Khuôn mặt mày Lâm Quỳnh lênh láng vẻ nhịn nhục nhìn Phó Hành Vân, "Tôi sinh sống bị tiêu diệt lưu giữ lấy, hắn rời khỏi ngay tắp lự xay buộc.

"
Sau cơ nghẹn ngào, "Tôi bị thương rồi nè.

"
Phó Cảnh Hồng nuốt xuống một ngụm ngày tiết, "Ở đâu cơ?"
Phó Hành Vân:!.

Phó Cảnh Hồng ko thể tin yêu được nhìn Lâm Quỳnh mếu máo trong tầm tay Phó Hành Vân.

Khi cậu tớ đấm hắn một đấm đâu đem như thế.

Lâm Quỳnh quay đầu sang một bên nhìn Phó Cảnh Hồng một chiếc, tiếp sau đó kéo ống ống tay áo, nhằm lòi ra cánh trắng tay nõn, "Đây nè.

"
Dưới ánh trăng, chỉ thấy bên trên cánh trắng tay nõn như tay trẻ con con cái cơ là lốt hằn đo đỏ lòm, giờ đây sắc tố vẫn nhạt nhẽo trở nên hồng rồi.

Xem lờ đờ chút nữa!
Là ko thấy gì luôn luôn rồi.

"Anh xem" Lâm Quỳnh fake khuỷu tay cho tới trước mặt mày Phó Hành Vân, "Đau lắm.

"
Phó Hành Vân:!.

Phó Cảnh Hồng tức hộc ngày tiết, "Đây cũng tính là bị thương.

"
Lâm Quỳnh quay đầu sang một bên nhìn hắn, "Anh dám phát biểu phía trên ko nên anh làm?!"
Phó Cảnh Hồng: "Con u nó chứ, đợi tăng chút nữa là tan rơi rụng u rồi!"
"!.

"
Phó Cảnh Hồng nhặt nhì cái răng của tớ lên, ánh nhìn như quan toà nhìn Lâm Quỳnh, tuy nhiên chỉ việc bản thân ko chột dạ!.

Ánh đôi mắt Lâm Quỳnh nhìn chằm chằm hắn thiệt lâu, tiếp sau đó xoay đầu, "Anh tấn công tôi rồi.

"
Phó Cảnh Hồng:!.

Phó Cảnh Hồng hít thâm thúy một tương đối, "Chứng cứ đâu?"
Lâm Quỳnh chỉ cánh tay bản thân, "Đây đó là triệu chứng cứ.

"
Nhưng vừa vặn cúi đầu nhìn, vết hằn hồng nhạt nhẽo bên trên tay sớm vẫn mất tích.

Lâm Quỳnh:!.

Lâm Quỳnh xắn ống tay áo lên, tiếp sau đó nhìn Phó Hành Vân, "Anh cũng nhận ra rồi, là anh tớ tấn công tôi đích không?"
Phó Hành Vân:!.

Lâm Quỳnh: "Anh phát biểu gì chuồn.

"
Phó Hành Vân như đang thuyết phục chủ yếu bản thân vậy, lạnh lẽo nhạt nhẽo thốt rời khỏi một chữ, "Phải.

"
Phó Cảnh Hồng tức dỗi tột đỉnh, loạng choạng trở về phần bên trước, "Anh cả, anh phát biểu vậy đem còn chút lộc tâm nào là không?"
"Anh nhìn em chuồn.

"

Phó Hành Vân liếc mắt nhìn Phó Cảnh Hồng phun rời khỏi một ngụm ngày tiết.

Phó Cảnh Hồng lại chỉ nhập Lâm Quỳnh, "Anh nhìn cậu tớ coi.

"
Phó Hành Vân rủ đôi mắt nhìn Lâm Quỳnh đang khiến vẻ mặt mày thơ ngây không có tội.

"Rốt cuộc ai là kẻ bị hại?"
Phó Hành Vân:!.

"Cậu phát biểu tôi ức hiếp cậu tuy nhiên cho tới trong cả một triệu chứng cứ cũng không tồn tại.

"
Sau cơ chìa nhì cái răng lênh láng ngày tiết trong thâm tâm bàn tay rời khỏi, "Mà tôi thì lại sở hữu triệu chứng cứ.

"
Phó Hành Vân thong dong, thản nhiên nhìn Lâm Quỳnh, "Cậu?"
Lâm Quỳnh y như chú thỏ con cái bị dọa dẫm e, rung lắc đầu nguầy nguậy, "Tôi ko biết.

"
Sau cơ liếc mắt nhìn nhì cái răng cơ, "Bạo lực lắm luôn luôn á, tôi sao hoàn toàn có thể thực hiện rời khỏi chuyện khiếp sợ như thế được.

"
Mặt Phó Cảnh Hồng ê liệt, "Cậu mới mẻ chuồn đàng quyền nhập mặt mày tôi, thực hiện tôi rớt nhì loại răng.

"
"Không hề.

"
Lâm Quỳnh mặt mày lênh láng e hãi xua tay, "Sao tôi hoàn toàn có thể thực hiện rời khỏi chuyện cơ chứ.

"
"Tôi thông thường cho tới trong cả một con cái loài kiến cũng giẫm ko bị tiêu diệt, sao hoàn toàn có thể rời khỏi tay tấn công người.

Xem thêm: xuân nhựt ngẫu thành

"
Khá khen ngợi cho 1 đóa bạch liên hoa.

Sau cơ người sử dụng ánh nhìn dựa dẫm nhìn anh, "Hành Vân.

"
Phó Hành Vân tương tự như người máy ko xúc cảm, "Cậu ấy phát biểu không tồn tại.

"
"! " Phó Cảnh Hồng chỉ chiếc miệng lênh láng ngày tiết của tớ, "Vậy mặt mày tôi là chuyện gì phía trên, vừa vặn rồi ở phía trên trừ tôi và cậu rời khỏi rời thì không tồn tại người loại phụ thân.

"
Lâm Quỳnh phanh mồm, "Tôi ko biết, hoàn toàn có thể là tự động anh vấp váp té.

"
Phó Cảnh Hồng tức đỏ lòm đôi mắt, bước vào ham muốn túm lấy cậu, "Cậu xuất sắc phát biểu quá nhỉ, loại gì rồi cũng nhằm cậu nói!"
Ai ngờ ngay lập tức sau này lại thấy người nam nhi giơ tay lên đảm bảo an toàn cậu, Phó Cảnh Hồng bất thần, "Anh cả, anh đem ý gì đây?"
Phó Hành Vân ko phanh mồm.

Phó Cảnh Hồng quay đầu sang một bên nhổ một ngụm nước miếng lộn ngày tiết, "Anh cả, anh ko sai đấy chứ, lại chuồn đảm bảo an toàn cậu tớ.

"
Lâm Quỳnh nghe vậy ngay tắp lự ko sung sướng, "Chồng của tôi ko đảm bảo an toàn tôi, lẽ nào là đảm bảo an toàn cậu?"
Phó Cảnh Hồng: "Cậu!"
Lâm Quỳnh kiêu ngạo ngửng đầu, tương tự như chó dựa tương đối mái ấm vậy.

Phó Cảnh Hồng nhìn nhì người, đùng một phát nhảy mỉm cười, "Phó Hành Vân, con cái u nó, ko nên là vẫn quí cậu tớ rồi cơ chứ.

"
"Anh hãy nhớ là, khi đầu những người dân kết duyên thế nào là, cái thương hiệu khốn bám lấy anh này thiệt sự quá ti tiện.

"
Phó Cảnh Hồng vừa vặn phát biểu xong xuôi, trước mặt mày ngay lập tức tức tốc xuất hiện nay một bóng đen sì.

"ĐM!!!"
Bụng Phó Cảnh Hồng nhói lên một đợt đau, nháy đôi mắt bao tử như quặn thắt, ôm bụng ngồi thụp xuống khu đất ói khan.

Lâm Quỳnh cho tất cả những người tớ thêm 1 đàng quyền rồi một đợt nữa ngồi lại bên trên đùi Phó Hành Vân, "Vừa nãy nghe đâu hắn tớ cũng trở nên thương như thế cơ.

"
Phó Hành Vân:!.

Phó Cảnh Hồng ôm bụng, mặt mày nhăn nhó, thứ tự này cũng ko giành biện với Lâm Quỳnh nữa, tuy nhiên chuyển sang một phía không giống, "Phó Hành Vân, không người nào hoàn toàn có thể làm rõ rộng lớn anh, lúc đầu Lâm Quỳnh vì thế vật gì tuy nhiên kết duyên với anh.

"
"Cái thương hiệu ăn cây táo rào cây sung như cậu tớ anh nên rõ ràng nhất chứ, nếu như không thì anh cũng đâu ngừa cậu tớ.

"
Sau cơ nhìn Lâm Quỳnh đang được ngồi bên trên đùi người tớ, "Nhưng anh giờ đây lại chuồn đảm bảo an toàn cậu tớ, ko cảm nhận thấy nực mỉm cười sao?"
Mắt Phó Hành Vân tối lại, "Cậu ham muốn phát biểu gì?"
"Không đem gì.

"
Phó Hành Hồng mỉm cười, nhe hàm răng lênh láng ngày tiết, "Tôi chỉ ham muốn khiến cho anh tươi tỉnh lại thôi, tôi vừa vặn nãy vẫn chất vấn canh ty anh rồi.

"
Nói rồi chỉ nhập Lâm Quỳnh: "Cậu tớ kết duyên với anh chỉ vì thế háo sắc ham chi phí của anh ý tuy nhiên thôi.

"
Phó Cảnh Hồng kịch liệt quan sát về phía Lâm Quỳnh, ngờ đâu đối phương ko chút chột dạ.

Lâm Quỳnh nhìn hắn, "Nếu ko thì vì thế loại gì?"
Nói rồi bao phủ lấy cánh tay Phó Hành Vân, "Tôi đó là quí anh ấy vừa vặn nhiều vừa khít trai.

"
Phó Cảnh Hồng: "Anh cả, anh bị cậu tớ lừa rồi, cậu tớ căn phiên bản ko yêu thương anh, kết duyên với anh chỉ vì thế lợi ích!"
"Hành Vân, anh chớ tin yêu hắn, điều hắn phát biểu vừa vặn nghe ngay tắp lự biết ngay lập tức ko nên thiệt.

"
Phó Hành Vân:?
Lâm Quỳnh tráng lệ, "Hắn tớ ngậm ngày tiết phun người!"
"!.

"
"Hắn tớ đang được thách thức kị.

"
Sau cơ nhào cho tới, phát biểu mặt mày tai anh: "Tôi yêu thương anh nhất, bên trên đời này chỉ yêu thương 1 mình anh.

"
Phó Cảnh Hồng giậm chân, "Tôi thách thức kị loại gì?!"
"Anh cả, anh cũng nhận ra rồi cơ, chỗ bị thương bên trên mặt mày và bên trên người tôi đều vì thế cậu tớ, anh giờ đây phát biểu mang lại dễ dàng nghe thìa là hoạt động và sinh hoạt ko tiện, anh ko e sau đây cậu tớ tiếp tục rời khỏi tay với bản thân sao?"
Lâm Quỳnh giơ tay tủ tai Phó Hành Vân lại, "Anh chớ nghe hắn phát biểu bậy, tôi yêu thương anh còn ko không còn, sao nhỡ thực hiện nhức anh.

"
Chính nhập khi Phó Cảnh Hồng và Lâm Quỳnh đang được giành cãi, cơ hội cơ ko xa xăm truyền cho tới giờ tiếng ồn ào.

Không không nhiều người, không ngừng nghỉ tiếp cận rừng hoa, đứng vị trí số 1 là Phó lão gia tử và Phó Viện đang được hứng ông, Phó Trường Phong và những người dân không giống bám theo sau.

Thấy Phó Hành Vân ra phía bên ngoài vẫn lâu ko quay trở lại, đem người ngay tắp lự lời khuyên ra phía bên ngoài chuồn đi dạo mang lại xài thực, tiện thể mò mẫm người.

Ai ngờ vừa vặn cho tới ngay tắp lự nhận ra quang cảnh rực rỡ này.

Phó lão gia tử nhìn cảnh tượng phung phí đàng trước mặt mày, "Chuyện gì đây?!"
Phó Cảnh Hồng bước vào, "Ông nội.

"
Lâm Quỳnh vực lên ngoài người Phó Hành Vân, cũng gọi bám theo, "Ông nội!"
Phó Cảnh Hổng chỉ nhập Lâm Quỳnh, "Con đơn thuần cho tới thì thầm với cậu tớ vài ba câu, ngờ đâu cậu tớ lại rời khỏi tay tấn công người.

"
Phó lão gia tử nhíu ngươi.

Lâm Quỳnh phanh mồm nói: "Con không tồn tại, là anh tớ tự động té.

"
Phó Viện tất tả vàng xoa vơi, "Ông nội, phía trên chắc chắn là đem hiểu nhầm gì cơ.

"
"Có gì tuy nhiên hiểu nhầm, chị cả, chị ko nhận ra mồm em sao?"
Phó Cảnh Hồng vừa vặn phát biểu xong xuôi ngay tắp lự khiến cho ánh nhìn người xem triệu tập nhập mồm bản thân, chỉ thấy đối phương khi thì thầm còn đang được chảy ngày tiết.

Phó lão gia tử nhìn Lâm Quỳnh, phanh mồm, "Thật là cậu?"
Lâm Quỳnh vừa vặn toan phanh mồm, ngờ đâu cổ tay lại bị người tớ bắt chặt, thẳng kéo bản thân về mặt mày người.

Đôi đôi mắt đen sì láy của Phó Hành Vân thâm thúy không thể tưởng tượng được, "Không nên cậu ấy.

"
Phó lão gia tử thấy Phó Hành Vân phanh mồm ngay tắp lự trầm khoác, Phó Hành Vân là vì một tay ông nuôi rộng lớn, giờ đây thất thế rồi tuy nhiên tình thương vẫn còn đó cơ, tâm lý đùng một phát phức tạp.

Phó Cảnh Hồng: "Vậy anh cả phát biểu coi, em sao lại bị thương.

"
Lâm Quỳnh tức dỗi, "Tự cậu té.

"
Phó Cảnh Hồng: "Tôi tự động té tuy nhiên phiên bản thân thuộc còn hoàn toàn có thể ko biết sao?!"
"Vậy cậu lấy video clip giám sát rời khỏi mang lại người xem coi đi!"
Ai ngờ câu này vừa vặn phát biểu xong xuôi, đôi mắt Phó Cảnh Hồng tức tốc dở người rời khỏi, hắn thiệt sự tính sót rồi, nếu mà lấy video clip giám sát rời khỏi trước mặt mày người xem, chỉ hoàn toàn có thể nhận ra cảnh hắn bám riết lấy Lâm Quỳnh rồi bị đối phương đấm cho 1 trừng trị.

Nếu như Phó lão gia tử ko ở phía trên thì hắn còn hoàn toàn có thể mò mẫm đàng sinh sống nhập chết choc, tuy nhiên Phó lão gia tử ở phía trên rồi, ông căn phiên bản sẽ không còn mang lại hắn đem thời cơ biện giải.

Thấy hắn tĩnh mịch, Phó lão gia tử phanh mồm, "Vết thương bên trên mặt mày con cái thiệt sự vì thế cậu ta?"
Phó Cảnh Hồng tức thời siết chặt quả đấm, tiếp sau đó nghiến chặt răng rít rời khỏi nhì chữ, "Không nên.

"
Phó lão gia tử nhượng bộ như vừa vặn nhìn vẫn đoán được chuyện xẩy ra thân thuộc bọn họ, giờ đây thực hiện rõ rệt từng chuyện cũng một số bí quyết nhỏ rơi rụng mặt mày trước bọn họ sản phẩm, thuận thế cho 1 đàng lùi, "Nếu vẫn chính là hiểu nhầm thì giải thể không còn chuồn.

"
"Con cũng nhanh nhanh cho tới khám đa khoa xử lý chuồn.

"
Nói rồi một đợt nữa nhằm Phó Viện hứng bản thân, fake người xem tách chuồn.

Phó Cảnh Hồng nghiến răng nhìn Lâm Quỳnh, "Cậu xuất sắc thiệt cơ, một đấm này cũng ác lắm.

"
Lâm Quỳnh từ tốn cúi đầu, "Không cần thiết khách hàng sáo.

"
"!.

"
Phó Cảnh Hồng ôm mặt mày tách chuồn, ko hề tạm dừng.

Phó Cảnh Lâm không áp theo đoàn người tuy nhiên tiến bộ cho tới, "Cậu út ít thiệt sự là bị anh đánh?"
Lâm Quỳnh: "Ừ hứ.

"
"Móa ơi ha ha ha ha ha ha, anh đỉnh của chóp luôn luôn á.

"
Lâm Quỳnh nhìn Phó Cảnh Lâm đang được mỉm cười như điên, "Nhỏ giờ thôi.

"
Phó Cảnh Lâm:?
"Người đều vẫn nên vào viện rồi, tất cả chúng ta sung sướng vừa vặn nên thôi.

Xem thêm: đường một chiều ngược lối yêu nhau

"
"!.

"
Lâm- ko hề biết sai- ko chút ăn năn hận- Quỳnh.

.