lục sĩ quan có một cậu vợ nhỏ

Buổi chiều một tuần sau, bên trên cổng ngôi trường học tập.
Lúc này đang được là thời gian tan học tập, thật nhiều xe pháo đậu lại trước cổng ngôi trường, Trúc Lan Khuê tiếp cận cổng ngôi trường, nhìn xung xung quanh hồi lâu, ở đầu cuối cũng tìm kiếm được con xe việt dã black color đậu lại bên dưới bóng tàng cây ở mặt mày cơ.
"Cửu Dạ!" Trúc Lan Khuê phát hiện ra người kể từ bên trên xe pháo xuống, mừng rỡ tiến thủ lên phía đằng trước đón, tiếp sau đó ko hề khách hàng sáo vỗ một chiếc vô cánh tay anh ta: "Đến sớm cơ."
"Trúc đại đái thư bảo tôi cho tới đón ngài, tôi này dám cho tới trễ." Cửu Dạ nhấp lên xuống đầu, vò đầu cô ấy: "Không biết rộng lớn nhỏ gì cả, phát biểu từng nào phiên rồi, cần gọi là anh."
"Gọi loại rắm ấy."
"Chậc, tính cách em cũng cứng cáp nằm trong em nhỉ."
"Cút lên đường."
Trúc Lan Khuê liếc xéo anh tao một chiếc, tiếp sau đó hòn đảo đôi mắt lại phát hiện ra được Lục Tranh ngồi ở ghế sau xe pháo.

Cửa buột xe pháo ko đóng góp, cô ấy thấy được ánh nhìn rét nhạt nhẽo của những người nọ đang được giới hạn bên trên người những group học viên đang di chuyển cho tới.
Trúc Lan Khuê ko ngờ Lục Tranh cũng cho tới nằm trong Cửu Dạ, từ đầu đến chân đang được vô tình trạng xù lông ngay tức thì trở thành nữ tính ngoan ngoãn ngoãn.
"Ơ, anh Lục Tranh cũng cho tới ạ."
Cửu Dạ buông tay: "Tên này lơ là tài xế nên ngồi xe pháo tôi nằm trong cho tới, tuy nhiên Thẩm Thần đâu, ko rời khỏi nằm trong em à?"
"Hiện bên trên cậu ấy ko nằm trong lớp với em nữa.

Bạn đang xem: lục sĩ quan có một cậu vợ nhỏ

Lớp cậu ấy hoặc kéo giờ lắm." Trúc Lan Khuê nhìn thông thoáng qua quýt đồng hồ: "Có điều thời điểm hiện tại hẳn là nên rời khỏi rồi."
Trúc Lan Khuê một vừa hai phải dứt câu, Cửu Dạ ngay tức thì giơ tay đã cho thấy phía sau: "Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo cho tới, đấy ko cần là nhóc con cái sao."
Lúc này, không chỉ là Trúc Lan Khuê tuy nhiên trong cả Lục Tranh ngồi bên trên xe pháo cũng nhìn theo phía tay anh tao.
Người đang di chuyển cơ hội cơ ko xa thẳm, thực sự Thẩm Thần.
Cậu lên đường và một phái mạnh sinh, phái mạnh sinh lên đường lân cận cậu đang được khoa tay múa chân phát biểu gì cơ, khiến cho người ko hoặc cười cợt như Thẩm Thần thời điểm hiện tại cười cợt cho tới cong cả mi đôi mắt.
Cửu Dạ chớp đôi mắt, ý vị rạm ngôi trường quan sát về phía Lục Tranh: "Chậc chậc...Nhóc con cái cũng có tiếng thiệt đấy."
Lục Tranh liếc anh tao một chiếc, tiếp sau đó tịch thu tầm đôi mắt.
Cửu Dạ nhìn vẻ "cậu thiệt nhàm chán" của Lục Tranh, tương đối ngượng ngùng sờ sờ loại mũi: "Ấy, tuy nhiên thương hiệu nhóc đấy là ai?"
Trúc Lan Khuê thì thầm liếc nhìn Lục Tranh, rồi cố ý nói: "Bạn nằm trong lớp của Thẩm Thần, hồi cung cấp nhị còn là một chúng ta nằm trong bàn ấy."
Lục Tranh ko động đậy.
Trúc Lan Khuê lại cao giọng hơn: "Anh ko biết đâu, Tống Từ quí Tiểu Thần của tất cả chúng ta, theo đuổi xua lâu rồi cơ."
Thật rời khỏi, Trúc Lan Khuê cũng ko biết Tống Từ với quí Thẩm Thần hay là không, cô ấy chỉ định và hướng dẫn mượn cậu tao cho tới phát biểu một chút ít, coi test coi Lục Tranh với phản xạ gì ko.

Nhưng sản phẩm cần khiến cho cô ấy tuyệt vọng rồi, Lục Tranh trong cả mí đôi mắt cũng ko thèm thổi lên.
Trúc Lan Khuê bĩu môi, tức thật!
"Thật hoặc fake thế!" Cửu Dạ còn phô trương lấp mồm lại: "Mấy đứa nhóc con cái giống như các em chính thức yêu mến rồi sao, wow, đó là thanh xuân nha."
Trúc Lan Khuê: "....."
"Khụ, đơn thuần thời điểm hiện tại việc học tập vẫn chính là cần thiết nhất.

Các em ko thể thực hiện xằng bậy thực hiện bậy, biết không?" Cửu Dạ còn vờ vịt vỗ đầu Trúc Lan Khuê một chiếc.
Trúc Lan Khuê rung rinh giật khóe mồm, giơ chân đá một cước vô bắp chuối anh ta: "Tránh ra!"
"Ai ya, em...."
"Lan Khuê?" Lúc nhị người rỉ tai, Thẩm Thần và Tống Từ đã và đang lên đường lại gần.

Thẩm Thần nhìn thông thoáng qua quýt Cửu Dạ và Trúc Lan Khuê, cũng thấy được Lục Tranh đang được ngồi ở ghế sau xe: "Sao những anh....đều cho tới phía trên thế ạ."
Trúc Lan Khuê tiếp cận kéo tay Thẩm Thần: "Là thế này, thời điểm hôm nay là sinh nhật của Quý Nhiễm, anh ấy với tổ chức triển khai một buổi tiệc, lát nữa bọn tớ sẽ tới tiệc sinh nhật của anh ấy ấy."
"Oh."
"Tiểu Thần, lên xe pháo lên đường." Trúc Lan Khuê mách bảo Thẩm Thần tiếp cận khu vực xe pháo đậu.
Thẩm Thần tương đối sửng sốt: "Tớ?"
"Đúng thế mặc dù sao bọn tớ đều lên đường, dễ thường nhằm bản thân cậu gọi xe taxi à?"
"Tớ tớ cũng cần lên đường sao?"
"Sao thế, cậu còn tồn tại việc à?" Trúc Lan Khuê chất vấn.
"Có." Chưa đợi Thẩm Thần vấn đáp, Tống Từ đứng lân cận đang được phát biểu thay cho cậu trả lời: "Bọn tớ tấp tểnh lên đường cửa hàng sách mua sắm sách."
Chân ngươi của Lục Tranh khẽ động, anh nâng đôi mắt lên liếc thanh lịch Tống Từ một chiếc.

Ánh đôi mắt của anh ấy vẫn luôn luôn điềm đạm chẳng sao mô tả được, tuy nhiên giờ khắc này, vô hai con mắt điềm đạm ấy còn lẫn lộn vô sự thăm dò tòi và bất mãn.
Trúc Lan Khuê: "À mua sắm sách ấy à, nhằm phiên sau mua sắm, vội vàng gì chứ."
Thẩm Thần nghe thế, tương đối khó khăn xử nhìn thanh lịch Tống Từ.

Cậu luôn luôn quan tâm những người dân thiệt sự coi cậu là chúng ta, ví như Trúc Lan Khuê, cũng ví như Tống Từ.

Việc cậu đang được đồng ý với bằng hữu rồi thì đặc biệt khó khăn tiếp tục thay đổi ý, vậy nên thời điểm hiện tại trường hợp quả tình với tương đối khó khăn xử.
"Nhưng tuy nhiên bọn tớ..."
"Thẩm Thần." Ngay khi Thẩm Thần còn đang được vì thế dự, Lục Tranh ngồi vô xe pháo vẫn luôn luôn lặng ngắt lại đùng một cái lên giờ.

Mọi người quan sát về phía anh, chỉ thấy anh giơ tay lên, Open xe pháo ra: "Lên xe pháo."
"......"
"............"
Thấy Thẩm Thần vẫn ko động đậy, lông mày của Lục Tranh khẽ nhíu lại: "Ngẩn rời khỏi làm những gì, lên xe pháo lên đường."
"Lên, lên xe pháo lên đường." Cửu Dạ vội vã vàng lên xe pháo ngồi xuống ghế tinh chỉnh, tiếp sau đó vẫy tay phát biểu với Tống Từ: "Xin lỗi nhé nhóc rất đẹp trai, bọn anh thiệt sự với việc vội vàng."
Thẩm Thần nhìn Lục Tranh, rồi lại nhìn thanh lịch Tống Từ, ở đầu cuối chỉ hoàn toàn có thể áy náy xin xỏ lỗi cậu ta: "Tớ ko biết thời điểm hôm nay với tiệc sinh nhật, vậy, phiên sau tất cả chúng ta lên đường mua sắm nhé?"
Tầm đôi mắt của Tống Từ vẫn luôn luôn tạm dừng bên trên người Lục Tranh.

Lúc trước cậu đang được bắt gặp qua quýt Lục Tranh thật nhiều phiên, tuy nhiên thiếu hiểu biết sao thời điểm hiện tại trong thâm tâm cậu lại cảm nhận thấy cảnh giác và không dễ chịu.

Vì thế, khi Thẩm Thần nâng bước tiến cho tới khu vực xe pháo đậu, cậu ngay tắp lự doạng tay tóm lấy cổ tay Thẩm Thần.
Thẩm Thần giới hạn bước, xoay đầu lại, vẻ mặt mày chan chứa nghi vấn nhìn cậu.
Trong vài ba giây ngắn ngủn ngủi ấy, ko một ai lên giờ.

Cửu Dạ đứng đằng cơ, vẻ mặt mày hóng chén bát quái ác, Trúc Lan Khuê thì hít sâu sắc một tương đối, còn Lục Tranh, anh thanh nhàn nhạt nhẽo nhìn qua cổ tay bị tóm của Thẩm Thần.
Vài giây qua quýt lên đường, Tống Từ lại nở nụ cười cợt tươi tỉnh như thông thường ngày, cậu buông tay rời khỏi, vẻ mặt mày tràn trề tự do.

Xem thêm: đường một chiều ngược lối yêu nhau

Giây phút stress một vừa hai phải rồi, chỉ giống như ảo giác thông thoáng qua quýt.
"À, tớ chỉ ham muốn phát biểu bài bác đua cơ...., nên thời điểm hôm nay chắc chắn cần lên đường mua sắm.

Cậu ko lên đường cũng chẳng sao, nhằm tớ mua sắm canh ty cậu luôn luôn."

"Vậy phiền cậu quá..."
"Không sao, mặc dù sao tớ cũng cần lên đường, nên thuận tiện thôi." Tống Từ đứng đấy, tự do xua tay với Thẩm Thần: "Cậu lên đường lên đường, tớ lên đường phía trên."
"Ừm." Thẩm Thần vẫn còn đấy cảm nhận thấy áy náy, phát biểu với theo đuổi sau sườn lưng cậu: "Cảm ơn cậu."
Tống Từ đã từng đi rồi, Thẩm Thần bất ngờ cũng lên xe pháo.
Cửu Dạ tài xế cho tới biệt thự hạng sang cá nhân của Quý Nhiễm, dọc lối đi, vô xe pháo đều là tiếng động rỉ tai ríu rít của Trúc Lan Khuê và Cửu Dạ, Thẩm Thần và Lục Tranh ngồi sau xe pháo đặc biệt yên ổn tĩnh, nhị người đều ngoái Output đầu ra hành lang cửa số, nhìn cảnh quan bên phía ngoài xe pháo.
Mãi cho tới khi xuống xe pháo, Thẩm Thần mới mẻ chậm rãi phản xạ lại, stress kéo lấy ống ống tay áo của Lục Tranh: "Em ko mua sắm tiến thưởng."
"Không sao, em cho tới là được." Lục Tranh phát biểu.
Thẩm Thần: "Nhưng tuy nhiên..."
"Người khi nãy là chúng ta nằm trong bàn trước cơ của em?"
Lục Tranh đùng một cái thay đổi chủ đề, khiến cho Thẩm Thần tương đối ngẩn người, giây lát sau cậu mới mẻ gật đầu: "Đúng vậy."
"Em quí cậu ấy?"
Thẩm Thần rung rinh mình: "Gì cơ?!"
Trúc Lan Khuê phát biểu thương hiệu nhóc cơ đang được theo đuổi xua Thẩm Thần, Thẩm Thần cũng ko bài bác xích cậu tao, thậm chí còn còn hứa nhau lên đường cửa hàng sách.

Từng việc từng việc tụ lại, khiến cho Lục Tranh cảm nhận thấy Thẩm Thần cũng chính là quí thương hiệu nhóc cơ.
Mà giờ khắc này, khuôn mặt mày đỏ lòe bừng của Thẩm Thần lại càng tương tự như một học viên thực hiện sai bị người rộng lớn hoặc thầy giáo viên trừng trị hiện tại, Lục Tranh nhìn cậu vì vậy, ngay tắp lự doạng tay chỉ vô trán cậu, rất là tráng lệ nói: "Em với biết ở tuổi hạc của em, việc gì là cần thực hiện, việc gì là nên thực hiện không?"
Thẩm Thần rung rinh giật huyệt thái dương: "Không cần...Em không tồn tại."
"Tôi cũng ko cần cổ hủ, đơn thuần em còn nhỏ, những tình yêu nhỏ nhỏ nhắn thế này rất giản đơn tác động cho tới việc học tập."
Ánh đôi mắt của Thẩm Thần khẽ lập cập lên, cậu lặng ngắt nhìn anh.
Mẹ cậu trước đó chưa từng quan hoài cậu cho tới như vậy.

Còn anh, anh cư xử với cậu rất hay, cũng tương đối quan hoài cho tới cậu.

Nhưng quan hoài như thời điểm hiện tại, ngữ điệu như thời điểm hiện tại, Thẩm Thần lại tự nguyện anh ko khi nào tâm sự.
Thẩm Thần: "...Em còn nhỏ, loại tình yêu nhỏ nhỏ nhắn của em? Em rõ nét là đang được cứng cáp rồi."
Lục Tranh ko ngờ cậu dám phản bác bỏ lại tiếng anh, ấn lối ngay tức thì nhíu lại.
Thẩm Thần gặm răng phát biểu tiếp: "Đó ko cần là tình yêu nhỏ nhỏ nhắn, này là em quí thiệt, nếu như em đang được quí tiếp tục quí toàn cỗ, ko cần một chút ít, cũng ko cần nhỏ nhỏ nhắn."
Thẩm Thần đặc biệt hiếm khi phản xạ mạnh vì vậy.

Trong lòng Lục Tranh đặc biệt không thể tinh được, thậm chí còn còn tồn tại chút tức dỗi.

Anh ko ngờ cậu tuổi hạc còn nhỏ, tuy nhiên phát biểu cho tới việc tình thương yêu lại nói đến việc phân minh như vậy.

Cậu quí thương hiệu nhóc cơ cho tới thế ư?
"Lục Tranh, những cậu đứng ở cửa ngõ làm những gì, mau vô lên đường." Quý Nhiễm rời khỏi ngoài đón: "Mau lên mau lên, chỉ với thiếu hụt nhị người thôi."
Sự xuất hiện tại của Quý Nhiễm đang được ngừng chủ đề một vừa hai phải rồi, Lục Tranh liếc nhìn Thẩm Thần một chiếc, trầm mặt mày lên đường vào trong nhà.
Thẩm Thần rũ đôi mắt xuống, xúc cảm hai con mắt tương đối thô.
Quý Nhiễm: "Nhóc con cái, vô nào?"
Thẩm Thần "dạ" một giờ, nhỏ giọng nói: "...Sinh nhật hạnh phúc ạ."
"Ha ha, cảm ơn em nha."
Người cho tới tiệc sinh nhật của Quý Nhiễm đều là bằng hữu lớn mạnh vô đại viện, Thẩm Thần lên đường vô phát hiện ra được rất nhiều người đang được lâu ko bắt gặp, ví như Tiết Linh Linh đoạt máy tự sướng của cậu trước khi, lại ví như Trình Yên Chi, mỹ phái đẹp vô mồm quý khách....
Bởi vì thế đều là bằng hữu, thanh mai trúc mã làm rõ nền tảng gốc rễ của nhau, nên thời điểm hôm nay quý khách tụ họp lại đùa đặc biệt high, Cửu Dạ và Lục Tranh vốn liếng ko tấp tểnh nốc rượu cũng trở thành sụp vô bụng rất nhiều.
"Yên Chi, trước khi tôi với coi phim truyền hình tuy nhiên cậu biểu diễn, siêu rất đẹp đấy." Một phái mạnh sinh phát biểu, "Tôi thấy cậu là chuẩn bị hot rồi, trước lúc hot lưu giữ ký mang đến tôi vài ba chữ ký nha."
"Nhất tấp tểnh là tiếp tục hot, Yên Chi của tất cả chúng ta ham muốn sắc đẹp với sắc đẹp, ham muốn biểu diễn xuất với biểu diễn xuất, lúc nào hot đơn thuần yếu tố thời hạn tuy nhiên thôi."
Trường ĐH tuy nhiên Trình Yên Chi đang được theo đuổi học tập là ngôi trường nghệ thuật và thẩm mỹ giảng dạy biểu diễn viên có trách nhiệm, tuy rằng rằng mới mẻ chỉ năm nhất, tuy nhiên Trình Yên Chi đang được nhập cuộc nhị tập phim truyền hình, vô cơ tập phim một vừa hai phải chiếu trước khi còn có được thật nhiều tiếng ca tụng ngợi.
Như tiếng quý khách phát biểu, loại người một vừa hai phải với sắc đẹp một vừa hai phải với tiềm năng lại sở hữu toàn cảnh như Trình Yên Chi, hot hay là không đơn thuần yếu tố thời hạn.
"Được rồi, chớ nói đến tôi nữa." Trình Yên Chi cười cợt nhạt: "Hôm ni là sinh nhật của anh ấy Quý Nhiễm, tất cả chúng ta vẫn nên lưu ý cho tới vai chủ yếu thời điểm hôm nay lên đường."
Quý Nhiễm nhếch môi cười: "Tôi chẳng sao cả."
"Ấy ấy, chớ phát biểu vì vậy.

Nào này này, quý khách nằm trong kính lâu tinh ma một ly này, ko được hack, cần một tương đối là cạn."
"Một tương đối cạn sạch sẽ đồ vật gi chứ, ở phía trên còn tồn tại thanh niên đấy." Cửu Dạ cười cợt phát biểu.
"Chậc, thanh niên gì chứ, cậu biết ko, năm ngoái ấy, con cái nhóc Tiết Linh Linh đang được nốc không còn một ly rượu nho đỏ lòe trước mặt mày tía nó, cậu đoán coi tiếp sau đó thế này, tía nó còn ca tụng nó ko hổ là đàn bà ngôi nhà bọn họ Tiết, hài hước bị tiêu diệt tôi rồi."
Tiết Linh Linh liếc xéo người nọ một cái: "Một ly rượu tuy nhiên thôi, với là gì chứ."
"Ha ha phát biểu đích lắm đích lắm, ông phía trên khi mươi sáu mươi bảy tuổi hạc đang được là tửu thần rồi." Người rỉ tai có lẽ rằng là vì đang được nốc nhiều rượu, một vừa hai phải cười cợt phát biểu một vừa hai phải sụp rượu trả mang đến Tiết Linh Linh và Trúc Lan Khuê.
Trong group người xuất hiện thời điểm hôm nay, còn thanh niên chỉ mất thân phụ người là Tiết Linh Linh, Trúc Lan Khuê và Thẩm Thần.

Xem thêm: nông trường ảo tưởng

Lúc này, quý khách đều như đang được coi náo nhiệt độ quan sát về phía thân phụ người bọn họ.

Nhưng ngay lúc một ly rượu nho đỏ lòe được trả cho tới trước mặt mày Thẩm Thần, đùng một cái với 1 bàn tay thon lâu năm vươn cho tới ngăn lại, đẩy ly rượu rời khỏi xa thẳm.
"Này?" Người trả rượu cho tới ngừng cười cợt, một vừa hai phải nâng đôi mắt lên ngay tắp lự đối lập với ánh nhìn rét lùng của Lục Tranh.

Anh tao còn còn chưa kịp phản xạ lại, đang được nghe thấy tiếng nói đem theo đuổi ý cảnh cáo của Lục Tranh vang lên.
"Cậu ấy ko nốc.".