Dịch: [L.A]_Pimm’s
Beta: [L.A]_Thương Tú Nữ
Bạn đang xem: nhật ký chăm sóc vai ác ốm yếu
Designer: [L.A]_Vân Tần
Tag: 1Vs1, Hào môn thế gia, HE, Hiện đại, Ngọt, Nữ phụ văn, Sạch, Song xử, Sủng, Thầm mến, Thâm tình, Thanh xuân vườn ngôi trường, TQ, Xuyên sách,
Tổng số chương: 127
Văn án:
Vạn vật đều sở hữu khe hở, và em là điểm khả năng chiếu sáng phản vào.
Kiều Lam xuyên sách.
Xuyên trở thành nữ giới phụ ác nghiệt Chịu đầy đủ ức hiếp sau này được nữ giới chủ yếu trợ giúp, tuy nhiên vì như thế quí phái nam chủ yếu tuy nhiên đánh đố kỵ với nữ giới chủ yếu, lấy oán thù trả ơn, kết viên sau cùng thê thảm.
Sau Lúc xuyên sách, Kiều Lam cúi đầu nom khung người gầy gò gò giống như que củi cùng theo với cỗ ăn mặc quần áo rách rưới nát…
Nghĩ cho tới cuộc sống đời thường ăn kết thúc lúc trước không tồn tại bữa sau [1], cô nhanh gọn lựa chọn ra tiềm năng thân ái một đám anh hùng nhập sách.
Đàm Mặc – một bia nâng đạn nhị chân tàn phế truất, nửa người bên dưới bị liệt, 2 năm nữa tiếp tục cút đời ngôi nhà quái tuy nhiên lại ngồi bên trên khối gia sản trăm triệu.
Đến sát anh, dỗ ngon dỗ ngọt anh, phát triển thành người phụ nữ giới đầy đủ nhằm anh phó thác, tiếp sau đó ngồi hóng Đàm Mặc nhắm đôi mắt xuôi tay rồi thừa kế tài sản.
Đàm Mặc là phái nam phụ được yêu thương quí nhất nhập một quyển đái thuyết hút khách, độc giả ko ưng ý với kết viên thê lương lậu của Đàm Mặc nên đang được ghi chép một quyển đái thuyết đồng nhân [2] lấy Đàm Mặc thực hiện phái nam chủ yếu.
Trong truyện, kể từ nhỏ Đàm Mặc đang được tật nguyền nhị chân, Chịu đầy đủ ức hiếp, về sau anh nát bàn [3] trọng sinh, đứng lên một lần tiếp nữa, phát triển thành siêu nhiều giới sale uy phong một cõi.
Nhiều năm vừa qua, Đàm Mặc vẫn chính là cậu thiếu thốn niên tối tăm vì như thế thân ái thể của tôi tuy nhiên tự ti, bằng hữu ở sau sườn lưng cười chê anh là tên gọi tật nguyền ko vùng lên nổi.
Những ngón tay đang được chụp lấy xe cộ lăn lóc của Đàm Mặc vì như thế người sử dụng rất nhiều lực tuy nhiên hiện thị lên màu xanh lá cây White.
Thiếu nữ giới gầy gò gò bất thần nhẩy vào chỗ đông người, hung hăng tấn công một quyền nhập người đang được mỉm cười đùa.
*
Sắc mặt mày Đàm Mặc White bệch, “Đừng nom, đặc biệt khó khăn coi.”
Cô gái nhẹ dịu sờ tay lên phần cơ bắp khánh kiệt bên trên chân anh, “Không khó khăn coi 1 chút nào cả.”
“Em tiếp tục luôn luôn ở mặt mày anh đích thị không?”
“Em tiếp tục.”
Đàm Mặc hung hăng lưu giữ lấy eo cô nàng, “Vậy thì vĩnh viễn ko được rời xa anh.”
Xem thêm: anh trai cầm thú của tôi
Kiều Lam gật đầu ko chút bởi dự, mặc dù sao Đàm Mặc nằm trong lắm cũng chỉ mất 2 năm.
Hai năm tiếp theo, Kiều Lam tơ mơ bị Đàm Mặc vùng lên một cơ hội trở ngại cơ đè lên trên tường tuy nhiên thơm, thời điểm này Kiều Lam mới nhất vạc hiện nay.
Hình như sở hữu ở đâu cơ ko đích thị, bản thân, chừng như xuyên sai sách rồi.
[1] Cuộc sinh sống ăn kết thúc lúc trước không tồn tại bữa sau: cũng có thể hiểu là cuộc sống đời thường túng bấn gian khổ, bữa đói bữa no. [2] Tiểu thuyết đồng nhân: Truyện đồng nhân là chuyên mục truyện lấy toàn cảnh kể từ chuyện tranh, truyện đái thuyết, phim hình họa hoặc phim phim hoạt hình anime. Nhân vật chủ yếu nhập truyện đồng nhân tiếp tục hóa thân ái trở thành một anh hùng nào là cơ nhập trái đất phim, anime… cũng có thể hiểu đơn giản và giản dị truyện đồng nhân là truyện bởi người hâm mộ ghi chép nhờ vào một kiệt tác sẵn sở hữu nào là cơ. [3] Niết bàn: Là một định nghĩa nhập Phật giáo và đè phỏng giáo. Trong đè phỏng giáo, nát bàn là sự việc quay trở lại của vong linh cá thể (Atman) nhập với vong linh dải ngân hà (Brahman), của đái té nhập với đại té.
————-
Vì văn án là 1 trong cú lừa siêu to tát lớn tưởng, vậy nên editor nài được dẫn một vài ba trích đoạn nhằm quý khách hiểu rộng lớn về mẩu chuyện nhé <3
***
“Đàm Mặc, buông đi ra.” Kiều Lam gỡ tay anh ra: “Chân của cậu rất cần được chườm nước nóng.”
“Không.” Đàm Mặc ko nghe nổi, cũng không thích nghe.
Đàm Mặc không thích nhằm Kiều Lam phát hiện ra một vệt sẹo xấu xí xí như vậy nằm trong đôi bàn chân ko thông thường của tôi.
Đàm Mặc mong muốn đẩy tay Kiều Lam đi ra. Anh ngấc đầu nom nhập đôi mắt cô, vô vọng khẩn cầu: “Đừng nom.” Giọng thưa từ xưa đến giờ khi nào thì cũng vững vàng vàng của thiếu thốn niên run rẩy lên vì như thế xấu xí hổ và nhức đớn: “Đừng nhìn… Rất xấu xí xí…”
***
“Đàm Mặc, cậu quí Kiều Lam cần không?”
Trái tim chợt như thể bị ai cơ bóp chặt, Đàm Mặc ko thể thốt lên tiếng nào là.
Đàm Mặc quí Kiều Lam, cô tao dám dĩ nhiên như vậy.
“Nhưng Đàm Mặc à, sao cậu dám chứ?” Cô tao nom anh chằm chằm: “Mình biết, quí Kiều Lam là 1 trong chuyện ko thể nào là thông thường rộng lớn. Cậu ấy xinh đẹp mắt, chất lượng bụng, kết quả học hành lại còn rất hay. Mình không tìm kiếm đi ra được ngẫu nhiên điểm yếu nào là của cậu ấy cả, vậy nên quí cậu ấy là 1 trong việc đặc biệt thông thường, rất đông người quí cậu ấy, thiệt sự chẳng sở hữu việc gì cả. Thế tuy nhiên Đàm Mặc à, sao cậu lại dám quí cậu ấy chứ?”
***
Máu giá buốt, vô tình, thương hiệu điên, những kể từ như thế anh đang được nghe quen thuộc rồi.
Đàm Mặc rũ đôi mắt. Không sao, anh đang được nghe quen thuộc rồi.
“Thế tuy nhiên chúng ta còn bảo ngươi xứng đáng thương. Mày xứng đáng thương? Đáng thương loại gì? Cho mặc dù xứng đáng thương thì chắc hẳn rằng cũng đều có điểm khinh ghét. Loại người như ngươi, giá buốt lùng, ích kỷ, lập dị, không một ai Chịu được ngươi, không một ai yêu thương ngươi, ngươi cứ như vậy sinh sống cả đời cô độc xứng đáng thương đi!”
***
Xem thêm: hoàng kim đài
“Bọn chúng ta thưa anh không tồn tại trái khoáy tim, anh ko biết yêu thương người không giống.” Đàm Mặc thưa. Anh ngấc đầu lên nom Kiều Lam: “Nhưng anh thiệt sự đặc biệt yêu thương em.”
Hốc đôi mắt Kiều Lam cay cay, suýt chút nữa rơi nước đôi mắt.
“Em chớ cút, chớ tách quăng quật anh.” Thiếu niên nom cô, thưa. “Anh tiếp tục đặc biệt yêu thương đặc biệt yêu thương em, không một ai hoàn toàn có thể yêu thương em rộng lớn anh cả.”
Bình luận