tổng tài daddy không thể trêu truyện full

Chương 658: Cùng Nhau Sưởi Ám.

Trong bóng tối, Hình Nhất Nặc đương đầu với bóng tối vô lều, với chút cạn tiếng, tuy nhiên cô vẫn vô cùng trang nghiêm ngồi bên trên đệm mượt mà dỡ loại.

Bạn đang xem: tổng tài daddy không thể trêu truyện full

“Cần trợ giúp không?” Tiếng của Ôn Lương Diệu ở bên cạnh cô vang lên.

“Ừ! Em quên non bên trên cổ áo khóa ngoài với nút, em quên ko dỡ rồi, anh vươn tay dỡ gom em được không?” Hình Nhất Nặc thỉnh cầu.

Bàn tay ấm cúng của Ôn Lương Diệu vươn cho tới, vì như thế vượt lên tối, anh chỉ biết cô ở ở bên cạnh, tuy nhiên tay anh ko xác lập được phần cổ áo của cô ấy. Anh chỉ hoàn toàn có thể sờ, nếu như bật đèn sáng lên bên phía ngoài lều tiếp tục bắt gặp bóng, hoàn toàn có thể thực hiện người bên phía ngoài thấy, anh đương nhiên không thích những người dân con trai không giống bắt gặp hình hình ảnh Hình Nhất Nặc dỡ loại.

Chỉ hoàn toàn có thể tắt đèn chuồn.

Hai tay Ôn Lương Diệu vừa vặn sơ cho tới một khu vực, xúc cảm cơ thực hiện anh vội vã vàng rụt tay lại.

Hai tay của anh ấy vừa vặn va vô khu vực cơ.

Trong bóng tối, nghe thấy Hình Nhất Nặc xì một giờ rồi mỉm cười nhẹ nhõm, tầm dáng ko phiền.

Mặt Ôn Lương Diệu đỏ au lên, anh lại giơ tay rời khỏi tìm kiếm được bẫy vai của cô ấy, dọc từ xương quai xanh rờn gom cô dỡ cúc.

Hình Nhất Nặc dỡ áo rời khỏi, tiếp sau đó cô dỡ cái áo gi-lê ở thân ái, sau cuối chỉ với một cái áo mỏng manh, cô ko thể dỡ nữa.

Cô lây tay nhắc chăn lên rồi chui toàn bộ cơ thể vô.

“Anh Lương Diệu, anh cũng mau ngủ đi!” Hình Nhất Nặc giá buốt cho tới run rẩy cố cập vô chăn.

Ôn Lương Diệu nghe thấy tiếng động run rẩy rầy của cô ấy, anh biết cô 1 mình đâm vào vô chăn, tuy nhiên trong chăn vẫn tràn trề không khí lạnh.

Anh vội vã vàng dỡ áo khóa ngoài ngoại giả, cũng quen thuộc khoác một cái áo ngủ, sau thời điểm dỡ xong xuôi ngay lập tức đâm vào vô chăn.

Hình Nhất nặc cảm nhận thấy mép chóng bị ghè xuống, tức thì tiếp sau đó một thân ái thể ấm cúng kề cho tới, Hình Nhất Nặc vốn liếng đang được run rẩy vì như thế giá buốt, thời điểm này tức thì tức thời bao phủ lấy anh.

Trong lòng của Ôn Lương Diệu, Hình Nhất Nặc thời điểm này tựa như một con cái mèo đâm vào, ôm chặt lấy anh.

Hô hấp của Ôn Lương Diệu vô bóng tối rõ nét với phần tới tấp rộng lớn.

Hình Nhất Nặc khoác áo lưu giữ nhiệt độ bó sát người, thắt chặt thân ái thể miếng khảnh của cô ấy, thời điểm này ôm chặt Ôn Lương Diệu thực hiện giác quan của anh ấy càng tăng rõ nét.

“Lạnh quá…” Hình Nhất Nặc vùi mặt mày nhỏ vô ngực của anh ấy.

Ôn Lương Diệu giơ tay ôm chặt lấy cô, Hình Nhất Nặc cho tới ngày đông đôi bàn chân tiếp tục giá buốt cứng, thời điểm này chân cô vô cùng giá buốt, cô cuộn người nhì chân nhỏ ko kìm được đâm vào thân ái nhì chân thon lâu năm của anh ấy.

Ôn Lương Diệu: “…

Hai chân Hình Nhất Nặc đã đạt được khá rét, cô cũng thoả mãn rồi, ôm cánh tay của Ôn Lương Diệu, xúc cảm toàn bộ cơ thể được bảo phủ vô khá thở ấm cúng của anh ấy.

Quả nhiên, kể từ vứt chống bản thân nhằm cho tới khu vực của anh ấy là 1 trong những lựa lựa chọn đích thị đắn của cô ấy.

Nếu ko nhằm cô ngủ vô căn chống cơ 1 mình chắc chắn là tiếp tục vô cùng giá buốt.

Hình Nhất Nặc ngủ ko yên tĩnh phận, cô ko ngoài uốn nắn éo người, mong muốn thám thính địa điểm tự do thoải mái rộng lớn.

Nhưng cô ko biết những động tác này so với người con trai tuy nhiên rằng khiêu khích mà đến mức này.

“Nhất Nặc, chớ động che nữa.” Ôn Lương Diệu rằng.

“Hở? Sao vậy? Em giẫm cần anh à?” Hình Nhất Nặc vội vã vàng ngắng đầu căn vặn.

“Không có!” Giọng rằng của Ôn Lương Diệu lòi ra phần tương khắc và chế ngự.

Hình Nhất Nặc cảm nhận thấy phần sau thắt sống lưng với gì cơ nhô lên, cô đem tay rời khỏi đàng sau sờ, bắt giác va cần đồ vật gi cơ.

Trên đầu là giờ thở buồn chán của những người con trai, 1 bàn tay tấp nập đôi bàn chân tiếp tục giá buốt cứng, thời điểm này chân cô vô cùng giá buốt, cô cuộn người nhì chân nhỏ ko kìm được đâm vào thân ái nhì chân thon lâu năm của anh ấy.

Xem thêm: anh trai cầm thú của tôi

“c9 Ôn Lương Diệu: “…

Hai chân Hình Nhất Nặc đã đạt được khá rét, cô cũng thoả mãn rồi, ôm cánh tay của Ôn Lương Diệu, xúc cảm toàn bộ cơ thể được bảo phủ vô khá thở ấm cúng của anh ấy.

Quả nhiên, kể từ vứt chống bản thân nhằm cho tới khu vực của anh ấy là 1 trong những lựa lựa chọn đích thị đắn của cô ấy.

Nếu ko nhằm cô ngủ vô căn chống cơ 1 mình chắc chắn là tiếp tục vô cùng giá buốt.

Hình Nhất Nặc ngủ ko yên tĩnh phận, cô ko ngoài uốn nắn éo người, mong muốn thám thính địa điểm tự do thoải mái rộng lớn.

Nhưng cô ko biết những động tác này so với người con trai tuy nhiên rằng khiêu khích mà đến mức này.

“Nhất Nặc, chớ động che nữa.” Ôn Lương Diệu rằng.

“Hở? Sao vậy? Em giẫm cần anh à?” Hình Nhất Nặc vội vã vàng ngắng đầu căn vặn.

“Không có!” Giọng rằng của Ôn Lương Diệu lòi ra phần tương khắc ché.

Hình Nhất Nặc cảm nhận thấy phần sau thắt sống lưng với gì cơ nhô lên, cô đem tay rời khỏi đàng sau sờ, bắt giác va cần đồ vật gi cơ.

Trên đầu là giờ thở buồn chán của những người con trai, 1 bàn tay to tướng tức thời tóm lấy bàn tay ko thủ phận của cô ấy, tiếng nói cảnh cáo vang lên: “Nhất Nặc, chớ sờ ltinh tinh.”

Đầu Hình Nhát Nặc rỗng trống rỗng, cũng chính vì cô cũng đoán rời khỏi vừa vặn nãy cô sờ cần đồ vật gi rồi.

Cô không những rỗng trống rỗng trí tuệ, tuy nhiên mặt mày cũng đỏ au lên rồi, một luồng xấu xí hỗ kể từ chân xộc lên, toàn bộ cơ thể cô rét bừng.

“Em… em ko cố ý.” Hình Nhất Nặc đỏ au tai van nài lỗi, đương nhiên thời điểm này vô bóng tối không có ai bắt gặp mặt mày cô.

“Không sao! Ngoan ngoãn ngủ đi!” Ôn Lương Diệu nhẹ nhõm giọng yên ủi.

“Anh… anh ko có gì chứ?” Hình Nhất Nặc cắm răng, anh có vẻ như như vô cùng không dễ chịu.

“Không sao!” Ôn Lương Diệu trầm giọng vấn đáp.

“Có cần vì như thế em…” Hình Nhất Nặc thời điểm này tiếp tục trăng tròn tuổi tác rồi, thơ ngây thế này chuồn nữa cũng vẫn hiểu một chút ít chuyện nam giới nữ giới.

Hơn nữa, nước tuy nhiên trước đó cô sinh sinh sống cũng phóng khoáng như vậy, thiệt rời khỏi cô dòng sản phẩm gì rồi cũng biết, đơn thuần chuyến thứ nhất hưởng thụ, với chút hoang mang và sợ hãi.

“Đúng vậy.” Ôn Lương Diệu cũng ko cất giấu cô, phản xạ thời điểm hiện tại của anh ấy đều là vì cô tuy nhiên rời khỏi.

“Vậy anh không thích em ngủ ở phía trên sao?” Trong lòng Hình Nhát Nặc như chuẩn bị bị anh xua đuổi chuồn.

Ôn Lương Diệu mỉm cười, giơ tay vuốt nhẹ nhõm tóc của cô: “Em yên tĩnh tâm ngủ chuồn, chỉ việc ko động che ltinh tinh là được.”

“Anh thì sao? Anh với ngủ được không?”

“Anh… anh ngủ muộn một chút ít.” Ôn Lương Diệu tất yếu ko ngủ được, thời điểm hiện tại thân ái thể anh đang được vô hiện trạng hưng phấn, nếu mà ko yên tĩnh ổn định chút, anh sẽ không còn ngủ được.

Hình Nhất Nặc ko ngoài ngoan ngoãn ngoãn ở trong ngực của anh ấy cù người một chiếc, cô toan đem sống lưng về anh ngủ.

Nhưng dòng sản phẩm gửi người này của cô ấy chỉ càng tăng mập nhòa.

Ôn Lương Điệu với chút bất đắc dĩ: “Cứ như thế ngủ chuồn.”

Hình Nhất Nặc cũng đều có chút ngượng ngùng, cô ko thể làm cái gi không giống ngoài ôm eo của anh ấy, dán nhập vai anh rồi ngủ, ngày hôm nay cô cũng mệt mỏi rồi.

“Em buồn ngủ rồi, em ngủ phía trên.” Hình Nhất Nặc mập nhòa rằng một câu, yên tĩnh tĩnh vô giây lát, thở của cô ấy chính thức đều đều.

Xem thêm: cuộc gặp gỡ chí mạng

Ôn Lương Diệu thở phào một khá, so với anh tuy nhiên rằng, chỉ việc cô ko dịch chuyển được xem là việc tốt rồi.

Nếu ko thì tối ni anh sẽ không còn ngủ được đôi mắt.

Mặc mặc dù cô nàng trong tim tiếp tục ngủ, tuy nhiên Ôn Lương Diệu vẫn cảm thụ được mừi hương bên trên người cô, thân ái thể vẫn đang được vô hiện trạng nhiệt độ phỏng cao.