truyện tình yêu khắc cốt ghi tâm

Ngoan nào là chớ làm mưa làm gió mau về đi
Chiếc xe pháo ngừng ở trước cửa ngõ ở trong phòng chúng ta Giản.
Vào khi chúng ta cho tới căn nhà chúng ta Giản, trước cửa ngõ căn nhà chúng ta Giản, sớm đang được sở hữu một sản phẩm các cái xe pháo sang trọng và quý phái, đỗ ở một sản phẩm kề bên lối.
Lúc này, Giản Đồng đứng trước khuôn cổng Fe hoành tá tràng ở trong phòng chúng ta Giản, không nhích được chân lên.
“Sợ rồi à?” Mé cạnh, tiếng nói điềm tĩnh của những người con trai chứa chấp lên: “Nếu như hoảng, thì giờ đây tất cả chúng ta tiếp tục cù về”

“Không!” Hình như là ngay lập tức ngay lập tức, cô ngay tắp lự kể từ chối theo đuổi hành động tự nhiên, hít một tương đối sâu sắc, giơ chân sẵn sàng bước qua quýt ô cửa Fe cơ.
“Cô ham muốn cút vô như thế sao?” Giọng phát biểu điềm tĩnh lại phát biểu.
Giản Đồng có vẻ như ko hiểu: “Cái gì cơ?”
Tay của anh ấy chìa rời khỏi, ấn trực tiếp sinh sống sườn lưng của cô ý lên, bẻ cái căm của cô ý trực tiếp lên, “Giản Đồng, nếu mà hoảng hãi, thì tất cả chúng ta cũng ko cân nặng cút vô nữa.
Nhưng ngày hôm nay cô phi vào phía trên, không chỉ có đại diện thay mặt mang lại 1 mình cô.


Cô nhớ rằng rằng, cô thời điểm hiện tại, là đối tác chiến lược nữ giới của Trầm Tu Cẩn tôi”
Giản Đồng từng phát hiện ra người con trai này giá buốt lùng không nhiều phát biểu, từng phát hiện ra thái chừng vô nằm trong giá buốt nhạt nhẽo của anh ấy, tuy nhiên lại khan hiếm khi phát hiện ra, người con trai này cẩn trọng, tráng lệ và trang nghiêm như thế nói: “Dựng trực tiếp sườn lưng lên mang lại tôi, ngấc cao đầu lên, đó là căn nhà chúng ta Giản, là điểm cô đang được ở rộng lớn đôi mươi trong năm này, cô ko được hoảng, ko được hoảng hãi, ko được trốn rời như vậy”
Anh nói: “Giản Đồng, ngồi ở trong nhà này, không chỉ có sở hữu phu nhân ông chồng Giản Chấn Đông, và Giản Mạch Bạch. Nó từng là điểm ở của ông cụ Giản!”
“Cô ham muốn ông cụ Giản phát hiện ra cô, trong cả dũng khí lối đường kính trắng chủ yếu chính phi vào vô tòa nhà này cũng không tồn tại sao? Cô ham muốn làm cho ông phát hiện ra cô, ở vô tòa nhà này, tầm thông thường lấn trốn, không đủ can đảm gặp gỡ người không giống, khom sườn lưng khụy gỗi như thế sao!”
Từng giờ phỏng vấn này, lọt được vào vô tai của Giản Đồng, không chỉ có thế còn cút vô vào tìm hiểu của cô…
Từng giờ phỏng vấn, cô ham muốn phản chưng lại, cô ham muốn nói… Trầm Tu Cẩn, tôi sở hữu ngày ngày hôm nay, chẳng cần đều là vì như thế anh sao? Chẳng cần đều là những loại anh ham muốn phát hiện ra sao! Bây giờ anh lại cho tới nhằm fake cỗ hiền lành à?
Nhưng cô lại ko hé được mồm ra… Ông nội cô, từ xưa đến giờ trước đó chưa từng dạy dỗ cô cơ hội khước từ và trốn chạy, mặc dù cho trong tâm địa vô nằm trong oán thù hận, mặc dù cho so với người kề bên này, hoảng hãi và căm hờn thế nào, tuy nhiên vô tích tắc này, ở mái nhà cô đang được ở rộng lớn hai mươi năm này, là điểm nhưng mà chứa chấp chan chứa kì vọng của ông nội, cô – Giản Đồng…
có ૮ɦếƭ cũng sẽ không còn hoảng hãi!… Chí không nhiều là, ở điểm này! Tại điểm nhưng mà ông nội cô đang được sinh sống cả một đời!
Ⱡồ₦g иgự¢ nhấp nhô mạnh mẽ, tuy rằng cô ko phát biểu bất kì một tiếng nào là, tuy nhiên trong tâm địa lại tương tự nổi cơn lốc, ko hề yên lặng tĩnh! Lại nhắm chặt đôi mắt lại, hít một tương đối thiệt sâu sắc, đột nhiên! Mở đồ sộ đôi mắt ra!
Cô của thời điểm hiện tại, trạng thái của từ đầu đến chân đột ngột thay cho đổi!

Bạn đang xem: truyện tình yêu khắc cốt ghi tâm

Ôm lòng quyết tâm tương tự tráng sĩ tiếp cận mặt trận, chìa tay rời khỏi, lịch thiệp vòng đeo tay vô cánh tay của những người con trai ở kề bên, tiếng nói ko đồ sộ, tuy nhiên vô nằm trong rõ rệt ràng: “Đi vô thôi.”
Đôi chân ko được nhanh chóng nhẹn, vốn liếng dĩ cút lối cẩn cần rất là để ý, nhưng mà ngày hôm nay lại kết hợp nằm trong cái váy đuôi cá black color này, treo vào trong 1 song giầy gót cao.
Đôi giầy gót cao màu sắc bạc lấp lánh lung linh, vô nằm trong xinh rất đẹp, tuy nhiên lại vô nằm trong giầy vò đôi bàn chân.
Đôi chân thiếu vắng so sánh với những người cút kề bên cơ của cô ý, giãm lên song giầy gót cao vô nằm trong xinh rất đẹp cơ, từng bước từng bước, phi vào vô cánh cổng ở trong phòng chúng ta Giản.
Xa cơ hội phụ thân năm, lại một lân nữa phi vào mái nhà này, cô vẫn còn đấy lưu giữ, ngày hôm cơ cửa ngõ phụ thân năm vừa qua, cô ngừng bước ở cánh cổng Fe hoành tá tràng cơ, quan sát về người anh trai ruột đứng cơ hội một ô cửa.
Mà ngày hôm nay, lại một lân nữa phi vào ô cửa từng ngăn cơ hội cô với những người căn nhà chúng ta Giản.
Cô cút vô nằm trong tráng lệ và trang nghiêm, vô nằm trong chấp nhất, mặc dầu bước tiến đủng đỉnh, tuy nhiên cũng khá ổn định toan, từng một bước đều giẫm vô cùng đúng đắn.
Vào khi chúng ta phi vào, quý khách đang được nom để ý.
Trầm Tu Gẩn, anh là một trong những ngọn đèn vạc sáng sủa trời sinh, từ xưa đến giờ đều tương đối đầy đủ những ánh nhìn nom để ý.
Mà quý khách, ánh nhìn của ngày hôm nay, lại ném lên bên trên người của Giản Đồng.


Cô phủ lên một ít lớp make up, cùng theo với dáng vóc của phụ thân năm vừa qua, sở hữu quá nhiều người cảm nhận được rời khỏi cô.
“Đó là… Giản Đồng?”
“Sao cô ấy lại cho tới phía trên vậy?”
“Lẽ nào là tránh việc căn vặn, cô ấy vì sao lại cút nằm trong Trầm Tu Cẩn?”
“Chẳng cần cô ấy từng ngồi tù sao?”
“Đó là chuyện của từng nào lâu rồi? Cô ấy rời khỏi tù được rộng lớn nửa năm rồi, cô ko biết sao? Lúc trước nghe Ngụy Tư San phát biểu, cô ấy trọn vẹn trở thành cỗ dạng, tương tự một đứa con trẻ vâng vâng dạ dạ trước đó chưa từng nghe biết sự đời”
Xung xung quanh buôn dưa lê xốn xang, từng hai con mắt, giao hội lên trên người của Trầm Tu Cẩn và Giản Đồng.
Trong từng hai con mắt ấy, hoặc là hoài ngủ khó khăn hiểu, hoặc là đang được vui sướng mừng nhằm sẵn sàng coi một mùng kịch hoặc.
Hai phụ thân con cái Giản Mạch Bạch và Giản Chấn Đông, vốn là đang được truyện trò nằm trong người tiêu dùng, thời điểm hiện tại, vẻ mặt mày không dễ chịu để ý cho tới hình bóng của Giản Đồng.
“Thứ tội lỗi này sao lại cho tới phía trên vậy? Là con cái phát biểu với nó sao?” Giản Chấn Đông tức dỗi căn vặn.

Xem thêm: tang thế tình nhân

Giản Mạch Bạch bộp chộp vàng giải thích: “Bố, con cái còn ko tái ngộ nó, vả lại, nó là cho tới cùng theo với Trầm Tu Cẩn”
Nghe xong xuôi, trong tâm địa Giản Chấn Đồng liên giao động, “Thứ tội lỗi này dĩ nhiên ko cần lại đắc tội với quản trị Trâm rồi chứ? Đây liệu có phải là cảnh cáo trá hình không?” Vào khi căn vặn câu này, Giản Chấn Đông đang dần suy nghĩ… Đây được xem là hình trừng trị cảnh cáo gì mới mẻ mẻ thế?
Nhưng… thực tế đang được bày rời khỏi trước đôi mắt nhưng mà, loại tội lỗi này nếu mà ko cần đắc tội với quản trị Trầm, thì sao lại ở nằm trong quản trị Trâm?
“Bố, Hay là thân thiện tè Đồng và quản trị Trầm sở hữu mối liên hệ gì lờ mờ ám chăng?” Lời phát biểu tuy rằng ko phát biểu vượt lên lộ liễu, tuy nhiên ý lại vô nằm trong rõ rệt, ám thị Giản Chấn Đông, Trầm Tu Cẩn liệu có phải là nom trúng Giản Đồng rồi ko.
Giản Chấn Đông suy mang lại nằm trong cũng là một trong những người mưu trí, ngay lập tức ngay lập tức liên nắm rõ ý của con cái trai: “Sao rất có thể chứ?” Không tâm lý gì ngay tắp lự ngay lập tức phủ định: “Nếu như thể phụ thân năm vừa qua, e là còn tồn tại kĩ năng, tuy nhiên cỗ dạng giờ đây của loại tội lỗi này, lại chả xinh rất đẹp gì. Ngay cả khí hóa học của một người thông thường cũng không tồn tại.
Vả lại, quản trị Trâm là kẻ đích thân thiện rời khỏi tay, tống nó vô vào tù. Lần cơ phụ thân tái ngộ loại tội lỗi này, trong cổ họng nó còn bị lỗi rồi nhưng lại, người cũng thay cho thay đổi nhiều, chắc chắn là ở khuôn điểm này đã cần chịu đựng quá nhiều tội.
Nếu như không tồn tại thông tư của quản trị Trầm, thì ở điểm này sẽ không tồn tại ai dám rời khỏi tay với nó.”
Giản Mạch Bạch bỗng nhiên thấy hồi hộp lắng: “Bố, vậy tối ngày hôm nay, còn đấu giá bán ‘quỹ duy ái’ không?” Suy mang lại nằm trong Giản Đồng đang dần ở phía trên, chuyện này… “không được hoặc mang lại lắm”
“Có vật gì nhưng mà ko hoặc mang lại lắm? Năm cơ ông nội cưng chiều chiều nó, sau cuối lại chiều nó sinh hư đốn, mới mẻ dám trong cả chuyện ném tiền mua sắm một đám người nhằm ђเếק ᗪâᗰ người khác ví như vậy cũng đều dám thực hiện.
Nói mang lại nằm trong, ông nội cưng chiều chiêu nó rộng lớn 10 năm, tuy nhiên lại sợ hãi nó cả một đời.

Bản thân thiện nó tự động phạm sai lầm đáng tiếc, khuôn quỹ duy ái’ này sớm đang được là của tất cả chúng ta rồi, còn về xử lí thế nào, cũng chẳng tương quan gì cho tới nó nữa rồi”
Đứng cơ hội tự một đám người, Giản Đồng quan sát về phía nhì phụ thân con cái cơ, tiếng nói điềm tĩnh của những người con trai kề bên hỏi: “Muốn thông qua đó sao?”
Giản Đồng gật gật đầu: “Để tôi tự động đi” Cô sở hữu một lời nói, chắc chắn cần tận mồm căn vặn chúng ta.
Trầm Tu Cẩn cười cợt nhẹ dịu buông tay của Giản Đồng ra: “Được, cút cút, cút gặp gỡ chúng ta một ít.”
Bên phía nhì phụ thân con cái Giản Chấn Đông, Giản Mạch Bạch bỗng nhiên trở thành căng thẳng: “Bố, phụ thân, nó đang di chuyển về phía con cái và phụ thân kìa”
“Bình tĩnh một…” chút… Giản Chấn Đông đang được phát biểu, vừa vặn ngấc đầu, sắc mặt mày ngay tắp lự thay cho thay đổi trọn vẹn.
Bà công ty Giản tự nhiên tiếp cận, một tay ở dĩ nhiên lấy cánh tay của Giản Đồng: “Tiểu Đồng, sao con cái lại cho tới đây?”
Bà vừa vặn mới mẻ kính chào căn vặn người tiêu dùng, phát hiện ra Giản Đồng và Trầm Tu Cẩn, lại phát hiện ra Trầm Tu Cẩn buông tay Giản Đồng rời khỏi, Giản Đồng trở về phía nhì xẻ con cái Giản Chấn Đông, thế là, ngay tắp lự bộp chộp vàng chạy cho tới.
Trong lòng Giản Đồng lập cập rẩy… Tại sao cô ko thể ở đây?!
“Tiểu Đồng, trở lại cút, buổi tiệc ngày ngày hôm nay vô cùng cần thiết, chớ làm mưa làm gió, ngoan ngoãn, trở lại cút đã có được không?”