truyện trụy lạc

Văn án:

Chu Vãn x Lục Tây Kiêu

Bạn đang xem: truyện trụy lạc

Mọi đứa ở ngôi trường trung học tập Dương Minh đều đã biết, Chu Vãn hướng về trong tĩnh lặng, Lục Tây Kiêu đàng hoàng khó khăn thuần.

Hai người không giống nhau một trời một vực, tấn công tám kiểu mẫu hèo tre cho tới cũng ko ở cạnh nhau.

Ai cũng ko nghĩ về cho tới, sở hữu một ngày, nhì người bọn họ lại ở cùng nhau.

Tiếp bại liệt, lời đồn thổi lại thay cho thay đổi hàng loạt.

Người như Lục Tây Kiêu, thay cho bạn nữ như thay cho áo, Chu Vãn bại liệt chỉ mất tí khuôn mặt mũi của ông tơ tình đầu, chẳng qua chuyện tức thời mới mẻ kỳ lạ, ko được bao lâu tiếp tục thực hiện Lục Tây Kiêu ngán ghét bỏ.

Quả nhiên trong tương lai, Chu Vãn đem ngôi trường, Lục Tây Kiêu vẫn đùa giỡn thông thường như trước đó.

Tất cả tựa như trước đó chưa từng xẩy ra.

Mãi đến tới tận tối say rượu bại liệt, anh điên rồi mới mẻ gọi Smartphone mang lại Chu Vãn, cứ không còn hớt tóc máy lại gọi lại, sau cuối Chu Vãn cũng nghe.

Cô ko rỉ tai, Lục Tây Kiêu cũng lạng lẽ.

Hai người phân cao thấp.

Đến tận Lúc Lục Tây Kiêu cúi đầu xuống, chấp nhất đảm bảo chút oai nghiêm cuối cùng: “Chu Vãn, chỉ việc em rằng một câu yêu thương anh, anh tiếp tục bỏ qua mang lại em.”

Giọng rằng của những người đàn bà vô trẻo tuy nhiên lạnh lẽo lùng, gọi thương hiệu anh: “Lục Tây Kiêu.”

Chỉ cần thiết phụ vương chữ bại liệt, hốc đôi mắt Lục Tây Kiêu đỏ ối lên.

Cô khôn xiết điềm tĩnh nói: “Em ko yêu thương anh, là em vẫn luôn luôn lừa anh.”

Trong đoạn tình thân này, Lục Tây Kiêu ko lúc nào lúc lắc thế dữ thế chủ động.

Anh đó là người bị đùa giỡn.

Xem thêm: ngôn tình tổng giám đốc(h+)

Cú Smartphone sau cuối bại liệt, nhì người ồn ã rất rộng lớn.

Lục Tây Kiêu rằng, Chu Vãn, chớ khiến cho anh hội ngộ em, nếu như không, anh chắc chắn khiến cho em nên tỉ ti cầu van.

Sau này, đợt tiếp nhữa hội ngộ là phía trên đàng sàn bar sang chảnh truỵ lạc.

Lục Tây Kiêu lại trở thành bất cần thiết đời, nổi loàn, đứng cạnh bên là một trong cô nàng xinh rất đẹp đang được hút thuốc lá.

Trong nháy đôi mắt, anh nom quý phái Chu Vãn, vẻ mặt mũi điềm tĩnh, dời ánh nhìn lên đường, kế tiếp rỉ tai bên trên trời bên dưới khu đất với những người cạnh bên.

Như là sớm tiếp tục quên.

Chu Vãn chỉ rằng phụ vương chữ, ngay tắp lự thực hiện mang lại toàn bộ vẻ ngụy trang sụp sập.

“Lục Tây Kiêu.” Cô vẫn như cũ, là tiếng nói điềm tĩnh cho tới lạnh lẽo lùng.

Lục Tây Kiêu ném điếu dung dịch, bước thời gian nhanh cho tới phần bên trước, tóm lấy phần cổ áo Chu Vãn, đẩy người đàn bà dịu dàng êm ả điềm đạm lên tường, anh nổi nóng cho tới nỗi trán nổi ăm ắp gân xanh rờn.

“Chu Vãn, em còn dám về bên, em còn dám về bên.”

Trên người anh trộn lộn mùi hương rượu vấp nằm trong mùi hương dung dịch lá, nghiến răng từng chữ một, hỏi: “Có nên em ham muốn bị tiêu diệt không?”

Luôn sở hữu người ham muốn em sắc color tỏa nắng, mong muốn em nước bùn ăm ắp bản thân.

Xem thêm: tôi không phải nữ chính

Mặt ngoài: Người đàn bà ngoan ngoãn ngoãn x Lãng tử

Thực tế: Người đàn bà phụ lòng x Lãng tử xoay đầu

Tag: Yêu thâm thúy, Thiên chi kiêu tử